Trang chủ

DANH MUC


Muc luc

Giới thiệu
Tin tuc_Thoi su
Họp mặt 30 nam
. Tin tức.Google
Thể thao
Google
Amazon
Yahoo
Facebook
Youtube
Skype Me™!

Liên lạc với chúng tôi

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Re: Công thức tìm kiếm hạnh phúc_Mong muốn người khác được hạnh phúc


2014-12-08 10:56 GMT+07:00 Tran Huutoan <huutoan66@gmail.com>:

Đi Mỹ được rồi, về làm gì?"..

Ngày: 06 / 12 / 2014 Trong: Ký Sự Tháng Ngày | bình luận : 16

Đi Mỹ được rồi, về làm gì?"..

Theo Facebook Son Cao – 5 Dec 2014

us students
Chưa bao giờ chúng tôi được dạy về "trách nhiệm công dân". Chúng tôi chỉ học ganh đua điểm số, chứ không học cách cùng nắm tay nhau mà đi xây dựng đất nước.
Đây là những tâm sự thật của một bạn du học sinh Mỹ hiện đang ở Việt Nam hè 2014. Tôi quyết định giấu tên người chia sẻ câu chuyện này.

Góc nhìn Việt Nam: "Đi Mỹ được rồi, về làm gì?"

"Tôi năm nay 21 tuổi, đang du học tại Mỹ. Kết thúc 4 năm Đại học, tôi muốn về Việt Nam. Nhưng ai cũng ngăn cản:

"Đi đi, đừng về!"

Bố mẹ tôi làm trong ngành y. Hai người bắt đầu nói về chuyện du học và định cư tại Mỹ khi tôi mới học 11. Mẹ thường hay kể công việc hằng ngày tại bệnh viện, để tôi hiểu lời hối thúc "đừng về Việt Nam" bắt nguồn từ 20 năm sống trong bức xúc của mẹ:

"Bệnh viện của mẹ có một bác giám đốc lên chức từ những năm 80. Kể từ đó, bác đã cho không biết bao nhiêu họ hàng từ Bắc, Trung vào làm hộ lý, điều dưỡng, kỹ thuật viên,… Với "quyền lực mềm" của giám đốc, bác chỉ nói một tiếng, có anh trưởng khoa nào không dám nhận người? Toàn con ông cháu cha. Còn những sinh viên chính quy, nắm tấm bằng Đại học, phải trầy trật khổ sở để được bước chân vào cổng viện. Không chỉ ở đây, mà bất cứ nơi đâu tại Việt Nam này cũng có "quyền lực mềm" giống thế hoặc hơn thế. Nhiễu nhương lắm. Hách dịch lắm. Về làm gì hả con?"

Khi không thuyết phục được tôi, ba mẹ viện đến dì. Dì bảo: "Dì hiểu là con muốn về Việt Nam để cống hiến. Nhưng, ở nơi này, tài năng của con không có cơ hội phát triển. Tìm cách định cư đi. Khi đã có kinh tế, con muốn làm gì cho quê hương mà chẳng được!" Không chỉ bố mẹ, dì, mà các bác đang sống ở Mỹ đều đồng ý với quan điểm ấy.

Lăng kính Mỹ: "Lý do nào để quay về quê hương?"

Trong vòng tròn bạn bè của tôi, chỉ ra ai không muốn về Việt Nam thì rất dễ. Còn tìm người quyết tâm trở lại thì thật khó khăn. Nhiều bạn lưỡng lự, không ai dám chắc chắn hai chữ: "Sẽ về!"

Tôi có một cô bạn thân đang học ngành Công nghệ thực phẩm. Cô bảo: "Ngành mình học, về nước không xài được. Còn đường ở Canada thì rộng mở. Mình không muốn trở về để chật vật kiếm một chỗ làm sau 4 năm vất vả!"

Một người bạn khác chia sẻ: "Từ lúc quyết tâm theo đuổi sự nghiệp sản xuất âm nhạc, mình đã biết. Tại Việt Nam, mình sẽ không làm được."

Một chị theo học kinh tế thì bảo: "Đơn giản chị không muốn!" Chị đang đi thực tập rất nhiều nơi, kiếm tìm một chỗ tài trợ visa cho mình.

Anh bạn học kỹ sư hóa, vừa apply thạc sĩ thành công nói với tôi: "Anh thích nghiên cứu khoa học, Việt Nam sao có đất cho anh? Về ư? Anh không thể."

Những thằng Mỹ thì hỏi thẳng vào mặt tôi: "Tụi mày từ Việt Nam đến đây học, thụ hưởng văn hóa của tụi tao, thụ hưởng cả những đồng tiền bố mẹ tao còng lưng đóng thuế. Học xong mày phủi tay quay về nước, thế thì có công bằng với tụi tao hay không?"

Giữa dòng ý kiến "Đi đi, đừng về!" dữ dằn như thác lũ đẩy tôi lùi lại, tôi nhìn về quê hương, cố gắng tìm một lý do cho mình quay lại. Nhưng tìm hoài mà không thấy. Chưa bao giờ sách giáo khoa nói về những cái cúi đầu của chúng tôi trên đất Mỹ, vì nỗi tự ti quê hương thua kém hơn, mà chỉ bảo: "Nước ta rừng vàng biển bạc."

Chưa bao giờ chúng tôi được dạy về "trách nhiệm công dân". Chúng tôi chỉ học ganh đua điểm số, chứ không học cách cùng nắm tay nhau mà đi xây dựng đất nước.

Chưa bao giờ bố mẹ nói tôi phải có trách nhiệm với Việt Nam, mà chỉ nói: "Đừng về để dẫm vào đường cụt. Trên mảnh đất này, người tài không có cơ hội. Vì tương lai của con, hãy đi đi!"

Việt Nam ơi, người có cho tôi một lý do để trở về?"

Đỗ Thanh Lam

 

Không có bài viết liên quan.

2014-12-06 11:15 GMT+07:00 Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com>:

Công thức tìm kiếm hạnh phúc

David G AllanBBC Future
  • 5 tháng 12 2014
Chia sẻ

Tại tập đoàn công nghệ khổng lồ Google, có một kỹ sư với nhiệm vụ khá bất thường: Làm cho mọi người hạnh phúc và thế giới yên bình hơn.

Một vài năm trước, Chade-Meng Tan, một trong các kỹ sư đầu tiên của Google tại Mountain View, nhận ra nhiều đồng nghiệp của mình bị căng thẳng, mệt mỏi ở công sở, và ông đã tìm cách để giải quyết vấn đề này.

Ông đã thuyết phục lãnh đạo để cho mình mở một khóa học những kỹ năng nhằm giúp các nhân viên nâng cao hiểu biết về cảm xúc và giữ gìn sức khỏe.

Ông đã gọi khóa học là "Tìm kiếm từ chính mình"

Tại liên hoan của SXSW ở Austin, Texas năm nay, tôi đã khá tò mò trước buổi diễn thuyết của Meng, với chủ đề: "Biến bạn trở thành người hạnh phúc nhất hành tinh".

Và dưới đây là 3 bước chính trong phương pháp của Meng nhằm tìm đến hạnh phúc:

Bước 1: Giữ cho đầu óc bình thản

Meng đã hướng dẫn cho các khán giả ở SXSW một bài tập thở để làm dịu thần kinh.

Ông cũng nói chúng ta cần có những thời điểm thư giãn vào mỗi ngày và chú ý vào việc hít thở.

Cuốn sách của ông nêu một cách chi tiết hơn về định nghĩa của thiền định và cách thức thực hiện.

Dẫn một nghiên cứu từ Jon Kabat-Zinn ở Đại học Y Massachusetts, sách của Meng nói những bài tập như vậy sẽ làm giảm cảm giác lo âu.

Thế nhưng liệu điều này có mang lại kết quả? Một số bằng chứng cho thấy việc luyện tập như thế này có thể giúp ích cho thần kinh và loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực.

Một báo cáo gần đây dựa trên 209 kết quả nghiên cứu cho thấy bài tập này giúp giảm trầm cảm, lo âu và căng thẳng.

Bước 2: "Ghi nhận những khoảnh khắc vui vẻ"

Điều này có nghĩa là hãy tự nhủ với mình rằng "mình đang cảm thấy vui", mỗi khi bạn đang uống một cốc espresso ngon, bật cười trước trò đùa của bạn bè hoặc mua một chiếc áo sơ mi mà mình thích.

Khi những điều tiêu cực xảy ra, chúng ta thường tập trung quá nhiều vào chúng, trong khi những thứ tốt đẹp khác nhanh chóng biến mất.

Vì vậy, bằng việc ghi nhận những điều tích cực, chúng ta có nhiều cơ hội để kết luận rằng mình đã có một ngày tốt.

Tuy nhiên nhiều người trong chúng ta đều từng rơi vào hoàn cảnh khi một điều tiêu cực, dù khá ngắn ngủi, cũng đủ để làm một ngày trở nên không vui. Trong khi điều ngược lại hiếm khi xảy ra.

Một nghiên cứu gần đây của nhà tâm lý học Barbara Fredrickson cho thấy tỷ lệ những điều tích cực cần cao gấp 3 lần những điều tiêu cực để chúng ta có thể không suy nghĩ tiêu cực.

Mặc dù vậy, một nghiên cứu hồi năm 2006 cũng cho thấy những người viết xuống những điều tích cực vào nhật ký mỗi ngày thường có cảm giác bằng lòng hơn với cuộc sống và điều này có thể duy trì tác động tích cực trong hai tuần sau đó.

Bước 3: Mong muốn người khác được hạnh phúc

Theo Meng, chúng ta cảm thấy hạnh phúc khi cho đi, nhiều hơn lúc được nhận.

"Sự tốt bụng là nguồn mang lại hạnh phúc lâu dài," ông nói.

Trong cuốn sách "Hạnh phúc: Một đoạn giới thiệu rất ngắn", triết gia Daniel Haybron đã ủng hộ lập luận này của Meng.

Haybron đã dẫn lại nhiều kết quả nghiên cứu, trong đó có của nhà tâm lý học Michael Argyle, người cho rằng việc làm tình nguyện và từ thiện khiến chúng ta hạnh phúc chỉ thua việc nhảy nhót.

Fredrickson cũng nghiên cứu lợi ích của việc nghĩ tốt cho người khác.

Bà đã yêu cầu nhiều người thử phương pháp này vài phút mỗi ngày, trong vòng nhiều tuần.

Kết quả là nhiều người nói họ đã cảm thấy vui vẻ và nhiều hy vọng hơn trước đây.


--
NGUYỄN TẤN QUYỀN
0913 710 486


Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

Fwd: Với việc đôn lứa U19 lên đá V.League từ mùa bóng tới, bầu Đức tự tin cho biết đây sẽ là lần đầu tiên ông thu lời khi làm bóng đá kể từ thời điểm HAGL thăng hạng V.League.


---------- Forwarded message ----------
From: Tran Huutoan <huutoan66@gmail.com>
Date: 2014-12-02 11:02 GMT+07:00
Subject: Re: 2 máy bay xuất hiện nguyên vẹn sau hàng chục năm mất tích_Tin cá tháng 4 ????
To: Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com>


Bầu Đức co tam nhin cua 1 nguoi kinh doanh bong da. Lay bong da nuoi bong da, chu khong nem tien qua cua so. Mot nha dau tu kinh doanh bong da thuc thu, xay nha tu noc, khong chay theo thanh tich truoc mat, chap nhan xuong doi bong xuong hang de phat trien doi bong ben vung.
Toan
 
Bầu Đức: 'HAGL thua 5-7 quả, xuống hạng V.League cũng được'10:22 2/12/2014

Với việc đôn lứa U19 lên đá V.League từ mùa bóng tới, bầu Đức tự tin cho biết đây sẽ là lần đầu tiên ông thu lời khi làm bóng đá kể từ thời điểm HAGL thăng hạng V.League.

>>"U19 HAGL là một ẩn số, nhưng V-League không hề đơn giản"
>>Nỗi lo "Cao Biền dậy non"
>>Bầu Đức và cuộc chơi tốn kém cùng U19 Hoàng Anh Gia Lai
>>Công Phượng vượt qua rắc rối để khẳng định bản thân

Mức lương dành cho cầu thủ lứa U19 thi đấu tại V.League sẽ không cao.

Nhưng đây không phải là ý định chính của ông. Mong muốn của bầu Đức là cho các cầu thủ thi đấu, tích lũy kinh nghiệm, hướng đến việc chinh phục tấm HCV ở SEA Games 2017, đồng thời HAGL sẽ tiến dần đến việc không sử dụng ngoại binh sau 2-3 năm nữa, chỉ sử dụng cầu thủ do mình tự đào tạo.

"Kết thúc mùa bóng 2014, tôi chia tay 26 cầu thủ để đôn lứa U19 HAGL lên thi đấu V.League. Tôi làm như thế vì muốn tạo nên một nếp sinh hoạt hoàn toàn mới. Tôi không muốn đưa nội binh từ các nơi khác về là vì thế. Nó sẽ phá vỡ nếp sinh hoạt mới của các cầu thủ. Về ngoại binh, tôi cho phép mua 2 cầu thủ nhưng đó phải là những người có trình độ vượt trội so với Công Phượng, Tuấn Anh và chưa từng thi đấu ở V.League. Họ hưởng lương cả trăm triệu đồng mỗi tháng thì phải đá hơn hẳn cầu thủ nhận lương 10 triệu".

"Tôi tính rằng mùa bóng tới, HAGL sẽ chỉ tốn chừng 15 tỷ để nuôi đội bóng, phần lớn trong đó là tiền lương và chi phí đi lại. Với tiền tài trợ, quảng cáo trên sân cũng như bán vé, HAGL sẽ thu về chừng 20 tỷ. Tôi khẳng định, V.League 2015, lần đầu tiên HAGL sẽ có lãi từ bóng đá".

Bầu Đức không tiết lộ mức lương của Công Phượng, Tuấn Anh mùa tới là bao nhiêu nhưng chắc chắn không cao: "Tôi đôn lứa U19 lên vì muốn tạo ra một môi trường hoàn toàn mới, lành mạnh không bị ảnh hưởng quá nhiều chuyện tiền bạc. Các cầu thủ sẽ nhận lương nhưng không cao, cũng như không có quyền đòi hỏi này kia. Tôi bỏ công đào tạo suốt 7 năm trời không tính toán, giờ là lúc họ phải thi đấu, trả ơn".

Để giảm áp lực cho các cầu thủ, bầu Đức không đặt chỉ tiêu về thành tích cho HAGL mùa tới, thậm chí đội xuống hạng cũng được: "Tôi xác định như thế ngay từ đầu cho đỡ đau đầu. HAGL là đội bóng còn trẻ còn thiếu nhiều thứ nên thua, thậm chí thua đậm 5-7 quả cũng là chuyện đương nhiên, nhưng nếu thắng sẽ là sự khích lệ rất lớn. Bản thân tôi chủ trương không bung tiền để làm bóng đá, chi lót tay vài tỷ đồng cho một cầu thủ. Nếu tôi mà đua, các đội bóng khác không dễ gì theo được. HAGL là đội bóng tư nhân, tôi quyết cái gì cũng rất dễ".

Bầu Đức sẵn sàng cho hướng đi mới khi 2-3 năm nữa sẽ chỉ sử dụng cầu thủ nội thi đấu tại V.League.

Với việc sử dụng gần như toàn bộ cầu thủ do mình tự đào tạo đá V.League, bầu Đức hy vọng sẽ tạo ra nét mới cho bóng đá Việt Nam: "Tôi tin rằng khi HAGL sử dụng cầu thủ trẻ, rồi Đồng Tháp hay Sông Lam Nghệ An cũng dùng những cầu thủ cây nhà lá vườn, V.League sẽ rất đáng xem khi có nhiều cầu thủ trẻ tài năng thi đấu. Khán giả khi đó sẽ đến sân đông hơn, các trận đấu đáng xem hơn trong khi chi phí nuôi đội sẽ giảm xuống. Dần dần tình trạng lót tay tiền tỷ cho 1 cầu thủ sẽ không còn. Những quốc gia khác như Thái Lan, Malaysia có thu nhập bình quân cao hơn Việt Nam nhưng thu nhập cầu thủ lại thấp hơn rất nhiều. Đó là điều vô lý".

"Tôi cũng không lo lắng việc các cầu thủ U19 sẽ bị chơi xấu tại V.League. Tôi cho rằng chính những đội bóng nổi tiếng chơi rắn sẽ phải tiết chế lại. Người hâm mộ, giới truyền thông chắc chắn không để các cầu thủ chơi xấu yên nếu họ đá Công Phượng lên cáng ra sân chẳng hạn. Họ sẽ bị lên án. Còn nếu cầu thủ bị chấn thương, tôi sẽ chữa trị đến cùng. Tuấn Anh ngày xưa bị chấn thương đầu gối chẳng hạn sau đó nối dây chằng giờ vẫn đá ngon lành đó thôi".

>>"U19 HAGL là một ẩn số, nhưng V-League không hề đơn giản"
>>Nỗi lo "Cao Biền dậy non"
>>Bầu Đức và cuộc chơi tốn kém cùng U19 Hoàng Anh Gia Lai
>>Công Phượng vượt qua rắc rối để khẳng định bản thân
Theo Nguyễn Đăng - Zing.vn

2014-12-02 8:30 GMT+07:00 Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com>:

2 máy bay xuất hiện nguyên vẹn sau hàng chục năm mất tích

Cập nhật, 07:31, Thứ Ba, 02/12/2014 (GMT+7)

Điều kỳ lạ là sau khi mất tích tới hàng chục năm, những chiếc máy bay này lại xuất hiện hoàn toàn nguyên vẹn.

(Ảnh minh hoạ)
(Ảnh minh hoạ)
 
Máy bay mất tích 45 năm vẫn như mới
 
Theo Lao Động, năm 1985, tại vùng đầm lầy trong khu rừng rậm New Guinea, người ta phát hiện thấy một máy bay chở khách hai động cơ đã mất tích trước đó gần nửa thế kỷ. Điều khiến những người tìm kiếm không hiểu nổi là chiếc máy bay đó trông còn mới y như trước khi bị mất tích, không hề cũ đi hoặc biến dạng. Số hiệu trên máy bay vẫn rõ ràng, dễ đọc.
 
Chiếc máy bay lấp lánh ánh bạc này mất tích trước đó 45 năm trên đường bay từ Manila - Philippines đến đảo Mindanao. Các điều tra viên khi mới trông thấy chiếc máy bay đó, không ai dám tim ở mắt mình. Vỏ ngoài của nó trông vẫn mới, thân máy bay hoàn toàn không có một vết tỳ nào, những cánh cửa của nó vừa mở là được ngay, không hề có tiếng cót két hay răng rắc gì cả.
 
Theo Gia đình Online, vào trong khoang máy bay không thấy người nào dù là sống hay chết. Nhưng trong máy bay cốc giấy, mẩu thuốc lá và mấy tờ báo năm 1937 vẫn chưa ngả màu vàng, dường như mới đó vẫn đang có người ngồi trong máy bay. Trong một chiếc gạt tàn, có để một vỏ bao thuốc lá thơm, loại thuốc lá mác ấy lưu hành vào những năm 1930, nhưng vào thời Chiến tranh thế giới thứ II đã ngừng sản xuất. Còn những trang phục và kiểu đầu tóc trên tờ báo đều thuộc thời kỳ kinh tế khủng hoảng và suy thoái ở Mỹ. Trong phích nóng vẫn còn cafe nóng hổi, và mùi vị của nó vẫn thơm ngon, chưa hề bị biến mất.
 
Ngạc nhiên hơn, bình ắc quy của máy bay vẫn nạp đầy điện, chỉ vặn công tắc là đèn trong máy bay bật sáng. Thùng chứa nhiên liệu của máy bay hầu như vẫn đầy nguyên. Tất cả những điều đó khiến cho nhân viên điều ra sởn tóc gáy.
 
Chiếc máy bay đó trông như được hạ cánh khẩn cấp nhờ các bánh xe của nó, vừa may nó đỗ xuống được chỗ đất mềm trong vùng đầm lầy, nên hoàn toàn không bị hư hại gì, vẫn có thể bay trở lại như 50 năm trước đây. 
 
Phía quân đội đã cử người đến điều tra nhưng vẫn không thể lý giải được những điều kỳ lạ. Chỉ biết đây là chiếc máy bay dân dụng cất cánh từ Manila, Philippnes đến Trung Quốc năm 1937.
 
Theo ghi chép, những sự kiện tương tự cũng từng xảy ra vào thập niên 1960. Một máy bay ném bom của Mỹ mất tích ngày 4/4/1946. Không quân Mỹ huy động lực lượng tìm kiếm suốt 500km vùng trời nơi nó mất tích, nhưng không có kết quả.
 
Đáng kinh ngạc, vào năm 1962, chiếc máy bay mất tích bí ẩn lại xuất hiện tại nơi cách sân bay chỉ mấy trăm mét. Thiết bị vô tuyến điện trên máy bay vẫn nguyên vẹn.
 
Căn cứ theo phân tích máy móc thiết bị, dường như nó mới hạ cánh ngay chiều hôm đó và không hề có dấu vết của một chiếc máy bay đã mất tích 17 năm.
 
Máy bay quay trở về nguyên vẹn sau 35 năm mất tích
 
Bên cạnh đó, trong lịch sử ngành hàng không thế giới còn rất nhiều vụ máy bay mất tích bí ẩn. Theo Kiến thức, ngày 9/9/1990, trạm kiểm soát sân bay Venezuela phát hiện một chiếc Douglas (nhãn hiệu thông dụng thập niên 1930-1940) đột nhiên bay qua.
 
Khi nhân viên sân bay kết nối với họ, phi công trên máy bay hét lên: 'Ôi chúa ơi, chúng tôi là máy bay 914 Pan American Airways từ Newyork đến Florida. Chúng tôi phải bay thế nào?'.
 
Xác minh nhật ký chuyến bay từ Mỹ, mọi người đều hoảng hốt vì tất cả phi hành đoàn cùng 50 hành khách được cho là đã chết trong chuyến bay số hiệu 914 ngày 2/6/1955. Thậm chí công ty bảo hiểm đã hoàn thành mọi thủ tục bồi thường cho thân nhân gia đình nạn nhân.
 
Và thật kỳ lạ, khi những con người may mắn này trở về Mỹ thì gia đình và những đứa con đã đều luống tuổi trong khi họ vẫn trẻ trung như đúng khi họ mất tích năm 1955.
 
Cảnh sát và các nhà khoa học Mỹ bắt đầu cuộc điều tra thẻ căn cước và cơ thể hành khách máy bay kỳ lạ 914. Quả thật đó hoàn toàn không phải trò đùa mà là sự thật 100%.
 
Mai An (Tổng hợp)


Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Fwd: Ông Thăng Bộ GTVT 'thuyết khách' về dự án Long Thành


---------- Forwarded message ----------
From: Tran Huutoan <huutoan66@gmail.com>
Date: 2014-11-11 9:19 GMT+07:00
Subject: Re: Ông Thăng Bộ GTVT 'thuyết khách' về dự án Long Thành
To: Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com>
Cc: Tan Pham Vinh <pvtan2001@gmail.com>, "Luu (Le Vu)" <luulv2004@yahoo.com>


Việt Nam : Những con số biết nói

Ngày: 10 / 11 / 2014 Trong: Hoa Thơm Bốn Mùa | bình luận : 0

Việt Nam : Những con số biết nói

Theo Việt Nam Văn Hiến – 24 Oct 2014 – Bạn Nguyễn Hiệp gởi cho GNA

con số vn

Tiến Lên – Ta Quyết Tiến Lên Hàng Đầu

 

Dân số:
Việt Nam hiện nay có dân số ước tính khoảng hơn 93 triệu người, đứng hàng thứ 13/243 quốc gia và lãnh thổ trên thế giới. Dân số là một trong những đơn vị chính được dùng để đánh giá độ lớn và nhỏ của một quốc gia. Việt Nam đứng hàng thứ 13 có dân số đông nhất thế giới.Bởi vậy, xét về mặt dân số, Việt Nam không phải kém.

 

Diện tích:

 

Việt Nam có tổng diện tích đất liền khoảng 331,210 km2, đứng hàng thứ 61/189 quốc gia trên thế giới. Diện tích quốc gia cũng là một trong những đơn vị chính dùng để đánh giá độ lớn của quốc gia. Ở vị trí thứ 61, Việt Nam thuộc nhóm 1/3 quốc gia có diện tích lớn nhất thế giới.Bởi vậy, xét về mặt diện tích, Việt Nam không phải là kém.

Duyên Hải:
Việt Nam là một quốc gia có địa thế rất đặc biệt; vừa tiếp diện biển ở phía Đông, vừa dựa vào rừng cây và cao nguyên ở phía Tây. Việt Nam đứng hàng thứ 33/154 quốc gia có bề dài duyên hải dài nhất thế giới với chiều dài duyên hải 3,444 cây số. Nên biết rằng, có 47 quốc gia trên thế giới hoàn toàn nằm trong lục địa (không tiếp diện với biển) và 35 quốc gia có chiều dài duyên hải chưa đến 100 cây số. Bởi vậy, xét về mặt bề dài duyên hải, Việt Nam không phải là kém.

Rừng cây:
Việt Nam có tổng số diện tích rừng đứng hàng 45/192 quốc gia và lãnh thổ trên thế giới với tổng diện tích rừng là 123,000 cây số vuông. Rừng Việt Nam được xếp loại rừng có hệ sinh thái đa dạng và đặc biệt.Mặc dù rừng cây ở Việt Nam bị khai thác một cách bừa bãi, nó vẫn nằm ở vị trí 1/3 các quốc gia đứng đầu về diện tích rừng.Bời vậy, xét về mặt diện tích rừng cây, Việt Nam không phải là kém.

Đất canh tác:
Việt Nam có tổng số đất canh tác là 30,000 cây số vuông, đứng hàng 32/236 quốc gia và lãnh thổ trên thế giới. Tổng số lượng lúa được Việt Nam canh tác đứng hàng thứ 5 trên thế giới trong số 20 quốc gia canh tác lúa gạo. Xét về mặt đất canh tác (và đặc biệt canh tác lúa gạo), Việt Nam không phải là kém.
  Việt Nam không nhỏ với đơn vị kích thước, dân số, đất đai, biển đảo, rừng cây v..v… nhưng lại yếu kém về phát triển kinh tế, giáo dục, xã hội, và văn hóa… do quản lý rất tồi:

1. Giáo dục:

Theo chỉ số Human Development, Việt Nam đứng hàng 121/187, có nghĩa là dưới trung bình. Không có một trường đại học nào của Việt Nam được lọt vào danh sách trường đại học có danh tiếng và có chất lượng.

2. Bằng sáng chế:
Theo International Property Rights Index [8], Việt Nam đứng hàng 108/130 tính theo giá trị trí tuệ, có nghĩa là gần đội sổ.

3. Ô nhiễm:
Theo chỉ số ô nhiễm, Việt Nam đứng ở vị trí 102/124, gần đội sổ danh sách.

 

4. Thu nhập tính theo đầu người:
Tuy thu nhập quốc gia của Việt Nam đứng hàng 57/193, Việt Nam lại đứng hàng 123/182 quốc gia tính theo thu nhập bình quân đầu người. Có nghĩa là Việt Nam đứng trong nhóm 1/3 quốc gia cuối bảng có thu nhập đầu người thấp nhất.

 

5. Tham nhũng:
Theo chỉ số tham nhũng mới nhất của tổ chức Transparency International, Việt Nam đứng hàng 116/177 có nghĩa là thuộc 1/4 quốc gia cuối bảng.

6. Tự do ngôn luận:
Theo chỉ số tự do ngôn luận (freedom of press), Việt Nam đứng vị trí 174/180, chỉ hơn Trung Quốc, Bắc Hàn, Syria, Somalia, Turkmenistan và Eritrea, có nghĩa là nằm trong nhóm 1/20 thấp nhất thế giới.

7. Phát triển xã hội:
Theo chỉ số phát triển xã hội, Việt Nam không có trong bảng vì không đủ số liệu để thống kê. Trong khi đó, theo chỉ số chất lưọng sống (Quality of Life) thì Việt Nam có điểm là 22.58, đứng hàng 72/76, có nghĩa là gần chót bảng.

8. Y tế:
Theo chỉ số y tế, sức khoẻ, Việt Nam đứng hàng 160 trên 190 quốc gia, có nghĩa Việt Nam đứng trong nhóm quốc gia có tổ chức y tế tệ nhất.


Việt nam có đầy đủ tiềm năng nhưng tại sao tụt hậu ngày càng xa sau các nươc khác? Câu trả lời trước hết xin dành cho các nhà quản lý đất nước, kế đến là các văn hóa & xã hội, cũng như đạo đức học & giáo dục học.

 


2014-10-30 11:40 GMT+07:00 Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com>:

Ông Thăng 'thuyết khách' về dự án Long Thành

  • 29 tháng 10 2014
Chia sẻ
Dự án Long Thành được cho là cấp bách để thay thế cho sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất sắp quá tải

Bộ trưởng Giao thông Vận tải Đinh La Thăng vừa trình bày trước Quốc hội về đề án đầu tư xây dựng cảng hàng không quốc tế Long Thành, truyền thông trong nước đồng loạt đưa tin.

Các tường thuật nói rằng nội dung được đưa ra nhằm thể hiện tính cấp thiết và tính khả thi của dự án có tổng mức đầu tư là 18,7 tỷ đô la Mỹ, với mức chi ở ba giai đoạn lần lượt là 7,8 tỷ, gần 4 tỷ và trên 7 tỷ đô la Mỹ.

Được biết báo cáo giải trình bổ sung trước Quốc hội sáng ngày 29/10 của Bộ trưởng Thăng có nhắc tới ba phương án, gồm mở rộng sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, nơi được cho là sẽ vượt ngưỡng phục vụ tối đa 25 triệu lượt hành khách mỗi năm; cải tạo sân bay quân sự Biên Hòa thành sân bay quốc tế hỗ trợ cho Tân Sơn Nhất; và xây dựng mới sân bay Long Thành.

Tuy nhiên, các nội dung được trình bày theo hướng hai phương án đầu là không khả thi, nói cách khác đi là muốn xây sân bay mới thay vì mở rộng hoặc cải tạo các sân bay cũ.

Chi phí xây dựng bình quân một sân bay cỡ vừa trên thế giới vào khoảng 81 đô la một hành khách nhưng chi phí xây dựng sân bay Long Thành đắt gấp đôi chi phí xây dựng sân bay bình quân trên thế giới
TS Trần Hữu Minh, Đại học Giao thông Vận tải

Cụ thể, về mặt kinh phí, báo cáo giải trình nói việc mở rộng Tân Sơn Nhất đạt công suất 40-50 triệu lượt hành khách mỗi năm sẽ tốn khoảng 9,1 tỷ đô la trong lúc phương án cải tạo Biên Hòa thành địa điểm có công suất phục vụ 25 triệu lượt khách sẽ tốn 7,5 tỷ đô la, cộng thêm khoản chi phí không được nêu rõ để xây dựng một sân bay quân sự khác thay thế cho Biên Hòa.

Về mặt an sinh xã hội, báo cáo nói đề án mở rộng Tân Sơn Nhất đòi hỏi phải di dời 140 ngàn hộ dân, dự án cải tạo Biên Hòa vấp phải khu vực dân cư dày đặc, trong lúc Long Thành gặp nhiều thuận lợi.

Trang tin Dân Trí viết: "Phương án giải phóng mặt bằng cho dự án [Long Thành] đã được tỉnh Đồng Nai chuẩn bị công phu, bài bản, người dân thuộc diện phải di dời ủng hộ rất cao, tỉ lệ trên 99%."

Báo cáo cũng cho rằng việc cải tạo sân bay Biên Hòa thành địa điểm hỗ trợ cho Tân Sơn Nhất là không khả thi bởi "không thể đồng thời khai thác" ở cả hai sân bay "với công suất đến 25 triệu hành khách mỗi năm ở mỗi càng hàng không", theo trang tin vnmedia.vn.

Tuy nhiên, cũng trang tin này dẫn lời Bộ trưởng Thăng nói: "Khách đi tàu bay là đối tượng chọn điểm đến chứ không phải là sân bay quyết định điểm đến cho họ nên việc thu hút khách tới các cảng hàng không không phải chỉ do ngành hàng không quyết định mà còn phụ thuộc vào sự phát triển kinh tế - xã hội của địa phương."

"Do vậy, việc chia sẻ lượng khách của cảng hàng không này với Tân Sơn Nhất là không đáng kể," ông Thăng nói thêm.

Mới bàn về giai đoạn một của dự án?

Báo cáo của ông Thăng nói chi phí giải phóng mặt bằng cho dự án Long Thành trong giai đoạn một là gần 22 nghìn tỷ đồng, tức khoảng một tỷ đô la Mỹ, chiếm một phần tám tổng dự toán 7,8 tỷ đô la, trong đó Chính phủ đề xuất lấy 5 nghìn tỷ đồng từ Tổng công ty Hàng không Việt Nam góp vào. Phần còn lại, khoảng 644 triệu đô la, được lấy từ ngân sách nhà nước

Theo đề xuất của Chính phủ, Vietnam Airlines sẽ dùng 5 nghìn tỷ đồng của mình vào việc giải phóng mặt bằng một phần cho dự án Long Thành

Phần khoảng 6,8 tỷ đô la còn lại, báo cáo của Bộ trưởng Thăng nói dự kiến dùng vốn vay ODA khoảng 2,3 tỷ đô la, bên cạnh việc vay vốn ngân sách Chính phủ và kêu gọi đầu tư từ trong và ngoài nước.

Bản báo cáo đưa ra con số khoản vay ngân sách cho giai đoạn một này sẽ chỉ ở mức 787 triệu đô la, trong đó đã gồm 644 triệu đô la giải phóng mặt bằng và 124 triệu xây dựng một số hạng mục hạ tầng, chiếm khoảng 10% tổng dự toán cho cả giai đoạn.

Khoản gần 90% còn lại, nếu trừ đi khoản 5 nghìn tỷ đồng vốn có sẵn, sẽ do Vietnam Airlines tự vay tự trả và do đó "chứng tỏ khả năng xã hội hóa nguồn vốn của dự án rất cao", bản báo cáo nói.

Việc huy động vốn và khả năng sử dụng vốn cho hai giai đoạn kế tiếp của dự án, khoảng 11 tỷ đô la, đã không được truyền thông trong nước nhắc tới.

Vốn và hiệu quả đầu tư

Dù Chính phủ Việt Nam đứng ra vay trực tiếp, phát hành trái phiếu, hay bảo lãnh cho các tổ chức tại Việt Nam đứng ra vay tiền để thực hiện dư án sân bay Long Thành, người cuối cùng đứng ra trả là từng người dân Việt Nam.
Tiến sỹ Trần Hữu Minh, Đại học Giao thông Vận tải

Tuy nhiên, các số liệu của Bộ trưởng Thăng dường như chưa đủ sức thuyết phục người nghe.

Việc chỉ sử dụng khoảng 10% tổng vốn đầu tư trong giai đoạn một từ vốn ngân sách Nhà nước không phải là con số an toàn, bởi những người phản biện cho rằng số đi vay gần 90% còn lại nếu Vietnam Airlines đi vay và tự trả cũng vẫn đòi hỏi có sự bảo lãnh của Chính phủ.

"Dù Chính phủ Việt Nam đứng ra vay trực tiếp, phát hành trái phiếu, hay bảo lãnh cho các tổ chức tại Việt Nam đứng ra vay tiền để thực hiện dư án sân bay Long Thành, người cuối cùng đứng ra trả là từng người dân Việt Nam," tiến sỹ Trần Hữu Minh từ Đại học Giao thông Vận tải viết trên trang giaoduc.net.

Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Nguyễn Văn Giàu nói rằng những người soạn thảo đề án Long Thành cần tham vấn với các cơ quan, tổ chức, các nhà khoa học và cả nhân dân trước khi đưa dự án ra Quốc hội.

Các lập luận trong bản báo cáo của Bộ trưởng Thăng về tính không khả thi của dự án mở rộng Tân Sơn Nhất hay cải tạo Biên Hòa cũng bị cơ quan thẩm tra của Quốc hội đánh giá là chưa rõ ràng, trong lúc các khoản dự toán chi phí cho giai đoạn một bị Ủy ban Kinh tế của Quốc hội đánh giá là "độ chính xác chưa cao".

Cùng quan điểm, tiến sỹ Minh nhận xét rằng "Chi phí xây dựng bình quân một sân bay cỡ vừa trên thế giới vào khoảng 81 đô la một hành khách" nhưng "chi phí xây dựng sân bay Long Thành giai đoạn một là 156 đô la" và con số này thậm chí còn cao hơn tới mức kinh ngạc khi tới giai đoạn ba, 180 đô la, tức là "đắt gấp đôi chi phí xây dựng sân bay bình quân trên thế giới".

Bộ trưởng Thăng nổi tiếng về một số câu nói và ý tưởng táo bạo.

Ngay sau khi Bộ trưởng Thăng báo cáo trước Quốc hội, trang tin Dân Trí đã mở khảo sát trên mạng, với kết quả thu được là 76% số người trả lời cho biết họ không nghĩ là nên xây dựng sân bay Long Thành vào thời điểm này.

PGS.TS Nguyễn Thiện Tống, nguyên chủ nhiệm bộ môn kỹ thuật hàng không Đại học Bách khoa TP.HCM trong bài'Không đủ lý do để "khai tử" sân bay Tân Sơn Nhất!' trên nguoidothi.vn mô tả điều ông gọi là việc "xây dựng sân bay Long Thành là một sai lầm hết sức nghiêm trọng."

Bài viết có đoạn nói "Đất sân bay và bầu trời là tài nguyên quốc gia, dù thuộc bên quân sự hay dân sự quản lý thì cũng phải được sử dụng cho đúng mục đích của sân bay và vì lợi ích chung của quốc gia.

"Vì thế khi sân bay dân sự cần diện tích để mở rộng thì cần ưu tiên xem xét việc sử dụng phần đất sân bay do quân sự quản lý trước khi xem xét việc sử dụng diện tích bên ngoài sân bay đang có dân cư ngụ.

"...Do đó sân bay Tân Sơn Nhất và sân bay Biên Hòa cần được tổ chức lại thành cụm sân bay Tân Sơn Nhất – Biên Hòa để tất cả quỹ đất hiện nay của hai sân bay cũng như vùng trời được khai thác sử dụng chung cho hoạt động hàng không dân sự và quân sự để vừa mang lại hiệu quả kinh tế vừa bảo đảm an ninh quốc phòng cho TP.HCM và cho cả nước."



Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Fwd: Hai cậu bé


---------- Forwarded message ----------
From: Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com>
Date: 2014-09-30 10:48 GMT+07:00
Subject: Fwd: Hai cậu bé
To: HUYNHSONTUNG VN <huynhsontung@yahoo.com>, Tran Huutoan <huutoan66@gmail.com>, Ho Viet Thanh <hvthanh090@gmail.com>



---------- Thư đã chuyển tiếp ----------
Từ: Nguyen Ngoc chuong <nguyen.ngocchuong@rocketmail.com>
Ngày: 15:33 Ngày 29 tháng 09 năm 2014
Chủ đề: WG: Hai cậu bé
Đến: "cctdk@outlook.com" <cctdk@outlook.com>, "annakimnguyen@googlemail.com" <annakimnguyen@googlemail.com>, "anlachue@googlemail.com" <anlachue@googlemail.com>, "tanquyen9@gmail.com" <tanquyen9@gmail.com>, "hiep.hobuu@web.de" <hiep.hobuu@web.de>, "nguyenkimkha252@yahoo.com" <nguyenkimkha252@yahoo.com>, "nguyendao138@yahoo.de" <nguyendao138@yahoo.de>




Than Nguyen <thantoannguyen@hotmail.com> schrieb am 4:25 Montag, 29.September 2014:



Subject: Hai cậu bé


Hạt giống Tốt....phải có Môi trường Tốt... mới phát triển; hạt giống Tốt....nơi xã hội VN ngày nay...cũng Khó nảy mầm..mà có nảy mầm.. lớn lên cũng quặt quẹo<?!!> mà thôi...


Hai cậu bé: bán thuốc lá dạo và đạp xích lô ở VN
hình minh họa
Cậu bé bán thuốc lá dạo ở VN trở thành nhà khoa học tài giỏi ở Mỹ
 
Giáo sư-Tiến sĩ Hóa học Trương Nguyện Thành 
Một nhà khoa học thành danh ở Mỹ với nhiều công trình nghiên cứu và hằng trăm bài viết được đăng trên các tạp chí khoa học quốc tế xuất thân từ một cậu bé bán thuốc lá dạo ở chợ Gò Vấp, Sài Gòn. Câu chuyện của Giáo sư-Tiến sĩ Hóa học Trương Nguyện Thành hiện đang giảng dạy tại trường đại học Utah, Hoa Kỳ, là niềm hãnh diện của người Việt trên trường quốc tế và là tấm gương đáng khâm phục để giới trẻ Việt Nam noi theo.
hình minh họa
Năm 11 tuổi, cậu bé Thành đã bắt đầu bươn chải, dãi dầu mưa nắng để kiếm tiền phụ mẹ nuôi 9 anh chị em sau khi cha mình bị liệt bán thân. Ngày ngày, sau giờ tan trường từ giữa trưa đến tận 9, 10 giờ đêm, cậu bé rong ruổi với thùng thuốc lá trên vai đi bán dạo quanh bến xe lam chợ Gò Vấp. Năm 1976, khi Việt Nam mở chiến dịch đưa cư dân ra các vùng kinh tế mới xa xôi, hẻo lánh, gia đình Thành chuyển xuống Lái Thiêu xoay sở tậu được một miếng ruộng nhỏ và một cặp trâu. Ở tuổi 15, Thành bỏ nghề bán thuốc lá dạo để chuyển sang đi cày thuê cuốc mướn. Việc học của cậu bé bị cản trở và chi phối rất nhiều bởi công cuộc mưu sinh vất vả hằng ngày, nhưng ý chí quyết tâm theo đuổi con đường học vấn để đổi đời đã vun đúc trong lòng cậu bé từ rất sớm.
 
Tiến sĩ Thành chia sẻ:
"Tôi có tư duy thích học, những lúc rảnh rỗi, tôi thường lấy sách đọc. Chỉ có môn toán là tôi học được vì không đòi hỏi tập trung nhiều. Cứ rảnh là tôi ngó qua một cái rồi để cái đầu tôi làm việc. Tôi được sự dạy dỗ của ông nội và ba tôi. Họ thường khuyên rằng học vấn là con đường ngắn nhất để đưa một người không có gì tới thành công."
Tới năm học lớp 12, con đường học vấn của cậu bé nghèo, lam lũ bắt đầu rẽ bước ngoặt, xuất phát từ một đáp án dí dỏm của Thành trước câu hỏi của thầy đố các học sinh giỏi. Ấn tượng trước sự thông minh của Thành, người thầy đã soạn đưa cho cậu bé một số sách để tham khảo.
Giáo sư Trương Nguyện Thành kể lại:
"Năm 1979, Việt Nam lần đầu tiên tổ chức kỳ thi toán toàn quốc. Thầy tôi có đem mười mấy cuốn sách cho tôi mượn, bảo tôi đọc cho biết rồi tới dự lớp thầy dạy cho các học sinh giỏi dự thi toán. Tôi rất cảm động trước nghĩa cử này. Mỗi tối sau giờ làm ruộng, tôi đốt đèn dầu đọc sách từ 9 giờ tới 12 giờ đêm. Thời điểm đó, ở Việt Nam, hạnh kiểm là vấn đề khá quan trọng. Hạnh kiểm tôi tương đối xấu nên cô hiệu trưởng không cho tôi đi thi học sinh giỏi toán. Ông thầy lén đưa tôi đi theo đội tuyển, may quá tôi thi đậu. Tỉnh Bình Dương lúc đó chọn khoảng 30-40 em học sinh giỏi toán lên trên tỉnh học chuyên toán trong 3 tháng. Sau 3 tháng, họ tuyển lại lấy 5 em. Tôi cũng may mắn lọt vào trong 5 em đó. Cũng vì thế, ba tôi nhận ra rằng tôi có tiềm năng. Từ lúc đó, ông khuyên tôi nên nghỉ đừng đi cày thêm mà tập trung học. Và từ đó, ông tìm cách cho tôi ra nước ngoài."
hình minh họa
19 tuổi, sau khi thi đậu vào đại học Bách Khoa, chàng thanh niên Trương Nguyện Thành vượt biên sang Mỹ. Sau 1 năm ở trung học với những khó khăn bước đầu về ngôn ngữ, anh từ giã gia đình bảo trợ người Mỹ để bắt đầu cuộc sống tự lập ngay từ năm thứ nhất đại học. Để trang trải sinh hoạt phí trong thời đèn sách, phần đông các bạn trẻ ở đây thường phụ việc ở nhà hàng, tiệm giặt ủi, hay đi giao báo. Riêng trường hợp của Thành, anh tìm đến một người thầy và xin được theo chân làm việc trong phòng thí nghiệm để bắt đầu công việc nghiên cứu ngay từ năm đầu đại học, một công việc thường bắt đầu ở bậc cao học. Số tiền kiếm được đủ trang trải các khoản chi phí hết sức tiết kiệm hằng ngày. Còn học phí của anh chủ yếu nhờ các khoản vay từ nguồn quỹ dành cho sinh viên và các phần học bổng của chính phủ. Sau 4 năm đại học, anh ra trường với bằng cử nhân hóa học cùng với 4 văn bằng phụ về lý, toán, công nghệ thông tin, và thống kê.
Tốt nghiệp đại học, anh đi thẳng vào chương trình tiến sĩ. Trong thời gian nghiên cứu hậu tiến sĩ, anh dành được học bổng của Qũy Khoa học Quốc gia dành cho các tiến sĩ trẻ có tiềm năng vì lúc tốt nghiệp tiến sĩ, anh đã có 16 bài nghiên cứu trong khi trung bình một tiến sĩ khi ra trường xuất bản chừng 4-5 bài nghiên cứu. Năm 1992, anh về làm Giáo sư hóa cho trường đại học Utah. Một năm sau, anh được chọn là 1 trong những nhà khoa học trẻ nhiều triển vọng của Hoa Kỳ, với giải thưởng 500 ngàn đô la cho công tác nghiên cứu. Năm 2002, anh được cấp bằng Giáo sư Cao cấp, tức bậc cao nhất trong 3 cấp Giáo sư của Mỹ.
Những yếu tố nào giúp một cậu bé lam lũ, nghèo khó từng bán thuốc lá dạo, cày thuê cuốc mướn ở đáy xã hội Việt Nam lột xác, đổi đời thành một nhà khoa học danh tiếng tại Mỹ?
hình minh họa
Giáo sư-Tiến sĩ Trương Nguyện Thành cho biết:
"Người đó có tiềm năng trời phú. Thứ hai, có môi trường giúp họ phát triển. Thứ ba, người đó có nhận thức được rằng mình có cơ hội đó hay không.
Tiềm năng chỉ là khả năng, muốn đạt được thành công đòi hỏi phải có môi trường để phát triển. Môi trường không cho phép người đó phát triển, thì cũng không làm được. Điển hình là người Việt ở Mỹ hay ở nước ngoài thành công rất cao, thế nhưng tại sao ngay tại Việt Nam không có những ngôi sao như vậy?
 
Khi tôi bước chân vào trung học ở Mỹ, có một cậu vượt biên cũng giống trường hợp như tôi, đi một mình, được một gia đình Mỹ bảo lãnh. Cậu ta cũng ở gần nhà tôi. Khi tới Mỹ, tôi và cậu ấy có cùng một cơ hội như nhau. Tôi cố gắng hơn, tôi vào đại học. Còn cậu ta làm việc cho một hãng gà Tây, kiếm tiền liền. Một năm sau, tôi về lại làng thăm ba mẹ nuôi và ghé thăm thằng bạn. Công việc nó làm chỉ đứng móc ruột gà Tây thôi, chờ con gà chạy qua, đưa tay vào móc ruột gà ra. Nó khoe với tôi nó có được chiếc xe hơi. Còn tôi lúc đó vẫn chưa có gì. Sau 4 năm đại học, tôi trở về, anh bạn vẫn còn móc ruột gà Tây. Anh đã có được một căn hộ, có TV lớn, dàn máy xịn, xe hơi sports. Còn tôi vẫn chỉ một thùng sách quèn. Sau 5, 6 năm sau, tôi trở về, cậu bạn vẫn còn làm chỗ cũ nhưng cho biết phải đổi nghề vì đau nhức xương khớp tay do làm việc ở phòng lạnh. Lúc đó, tôi sắp ra tiến sĩ. Đó là cái điều kiện thứ 3 mà tôi muốn nói: người có tiềm năng, có môi trường, mà không nhận thức được cơ hội của mình và quyết tâm đạt được cơ hội đó. Thật sự, tôi không có xe hơi, không có bạn gái, không có tình phí, ở nội trú, ăn mì gói. Cho nên, chi phí tôi rất ít. Tôi làm việc trong phòng nghiên cứu chỉ đủ sống. Tôi ra đại học trong túi chỉ có 200 đô la, nợ nhà nước khoảng 15 ngàn đô la (mỗi năm khoảng 3-4 ngàn tiền học phí cộng với tiền phụ thêm để sống), cùng một thùng sách và một giỏ quần áo cũ."
Thành công ở xứ người, Giáo sư Thành trở lại Việt Nam, giúp thành lập Viện Khoa học Công nghệ Tính toán TP.HCM bắt đầu đi vào hoạt động từ năm 2009. Vừa tiếp tục giảng dạy tại trường đại học Utah ở Mỹ, vừa giúp điều hành Viện nghiên cứu tại Việt Nam, Viện trưởng Trương Nguyện Thành nói về công việc của mình:
"Điều khiển một viện nghiên cứu từ xa rất khó. Cho nên, có một viện trưởng tại Việt Nam chuyên lo các vấn đề hằng ngày như làm việc với chính phủ, hợp đồng, hay mướn người. Còn tôi phụ trách chiến lược phát triển về khoa học, kêu gọi những người khác về giúp phát triển."
Ngoài ra, cá nhân ông còn nhận bảo trợ cho các sinh viên giỏi từ Việt Nam sang Mỹ du học bằng chính nguồn quỹ nghiên cứu của ông. Đích thân Giáo sư Thành đứng ra phỏng vấn tuyển chọn người tài, và từ năm 2001 tới nay, ông đã tài trợ cho trên dưới 20 sinh viên Việt Nam sang Mỹ học tập, nghiên cứu. Trong số này có nhiều người đã trở về giúp ông phát triển Viện nghiên cứu tại Việt Nam.
 
hình minh họa
Tiến sĩ Trương Nguyện Thành tâm sự:
"Thời còn đi cày mướn, lời nguyền của tôi là nếu tôi thành công, tôi sẽ đem cơ hội đó cho lại những người khác. Đó là tâm nguyện của tôi lúc còn ở đáy xã hội Việt Nam. Tôi thường nói chuyện với học trò của tôi khi họ tới cảm ơn tôi đã cho họ cơ hội. Tôi bảo họ không cần cảm ơn tôi. Điều họ có thể trả ơn tôi là đem cơ hội đó cho một vài người khác. Chính vì vậy, một số đệ tử của tôi về lại Việt Nam, giúp tôi lập Viện. Tôi gieo những hạt giống và từ đó sẽ nhân thành những hạt giống khác. Một con én không làm nên nổi mùa xuân. Tôi chỉ là người mở đường. Những người khác bước chân theo, làm cho con đường rộng ra, nhẵn thêm, dễ đi hơn."
Giáo sư Thành nói ai cũng mơ ước thành công, nhưng chỉ có những người chịu khó nỗ lực mới tới được đích đến:
"Tôi chỉ có một lời nhắn nhủ với các sinh viên ở Việt Nam rằng trên đời cái gì cũng có giá phải trả. Nếu muốn thành công, phải chấp nhận trả cái giá đó. Thành công là một con đường đi chứ không phải là một điểm đích. Tôi không nói tôi đã thành đạt điều gì, chỉ là một con đường mà khi quay lại tôi thấy tôi đã đi được rất xa rồi."
Giáo sư Trương Nguyện Thành chụp tại Viện Khoa Học-Công Nghệ-Thông Tin ở Sài Gòn
Con đường thành công của Giáo sư -Tiến sĩ Trương Nguyện Thành trải qua bao nhiêu năm gian nan, thử thách. Cậu bé bần cùng, lam lũ ở Việt Nam qua đến Mỹ cũng đã nếm trải bao nhiêu những thiếu thốn, khó nhọc để có được vị trí đáng nể như ngày hôm nay. Đó là nhờ sự quyết tâm vượt khó vươn lên, sẵn sàng trả giá cho con đường đã chọn.
 
Một thiếu niên đạp xích lô ở Việt Nam trở thành khoa học gia nguyên tử ở Mỹ
 
Tiến sĩ Võ Tá Đức lúc ở trại tị nạn Bataan (Philippines) trước khi sang Mỹ định cư
Tiến sĩ Đức hiện công tác tại Phòng thí nghiệm Quốc gia Los Alamos, một trong hai phòng thí nghiệm của Mỹ chuyên nghiên cứu chế tạo các loại võ khí nguyên tử và là một trong các viện nghiên cứu đa ngành lớn nhất thế giới. Cậu bé đạp xích lô ở Việt Nam ngày nào giờ đây đã góp công nghiên cứu sáng chế ra những máy móc, thiết bị dò tìm nguyên tử đang được ứng dụng để ngăn ngừa các hình thức vận chuyển nguyên tử bất hợp pháp vào biên giới Hoa Kỳ.
Là con trưởng trong gia đình 11 anh chị em, năm lên 14 tuổi, cậu bé Võ Tá Đức đã trở thành lao động chính trong nhà vì gia cảnh khó khăn. Ba cậu làm thợ nề, nhưng do bệnh tật nên bị mất sức lao động. Mẹ Đức tảo tần buôn bán lặt vặt chạy bữa qua ngày. Hằng ngày, sau giờ tan học, Đức ăn vội cơm trưa rồi cuốc chiếc xe xích lô rong ruổi khắp mọi góc phố ở Tuy Hòa để kiếm tiền phụ cha mẹ nuôi 14 miệng ăn trong gia đình.
 
hình minh họa
Tiến sĩ Đức nhớ lại:
'Sau biến cố năm 1975, lúc đó tôi còn rất nhỏ đang học trung học, nhưng vì nhà nghèo quá, nên cũng phải phụ giúp gia đình. Sáng đi học, trưa về ăn cơm xong liền xách xích lô chạy. Đạp xích lô tới chiều tối. Ăn cơm tối xong lại lên xe đi tiếp. Tôi chỉ học buổi sáng, đạp xích lô từ trưa tới sáng hôm sau luôn. Tối đến tôi đậu xích lô ở bến xe ngủ. Hễ nghe tiếng xe đò tới thì tôi tỉnh dậy, chạy về nhà tắm rửa, thay quần áo đi học. Lúc đó tôi đâu có thời giờ học đâu, thỉnh thoảng khi rãnh, tôi ngồi trên xe xích lô lấy bài vở ra làm chút chút vậy thôi. Thời đó, tôi học rất dở vì không có giờ học.'
5 năm trời dầm mưa dãi nắng còng lưng trên chiếc xích lô đạp, việc học hành của Đức hoàn toàn sa sút, nên cậu đã không thi đại học. Tới năm 1981, ba Đức cố xoay sở tìm cách cho cậu theo một người bà con trong Nam đi vượt biên, và cũng từ đó, cuộc đời cậu bé đạp xích lô bước sang một ngã rẽ mới. Thời gian trong trại tị nạn chờ được một nước thứ ba cho đi định cư chính là giai đoạn bước ngoặt đối với Đức, khi chàng thanh niên lam lũ, cơ hàn quyết chí phải đổi đời, phải phấn đấu tiến thân bằng con đường học vấn.
 
Tiến sĩ Đức cho biết:
"Vượt biên qua tới trại tị nạn, tôi cảm thấy như vậy là từ đây mình có cơ hội đi học, phát triển. Ngay từ lúc đó, tôi đã quyết định phải cố gắng học hành cho thành tài. Còn hồi trước ở Việt Nam, tôi không dám có ước mơ đó vì đi đạp xích lô cả ngày, học hành sao được mà có ước mơ học cho thành công?"
Sau thời gian ở trại tị nạn, anh tới Mỹ và được một gia đình ở bang Iowa nhận làm con nuôi. Thành tích học tập của chàng trai nghèo từ Việt Nam bắt đầu tỏa sáng sau 1 năm rưỡi ở trường trung học Mỹ.
Thông thường sinh viên ở Mỹ khi vào đại học phải trả học phí. Ngoài một số ít sinh viên xuất sắc nhận được học bổng, đa số phải vay từ các nguồn quỹ hỗ trợ của chính phủ dành cho sinh viên. Thế nhưng, cậu bé đạp xích lô ở Tuy Hòa suốt thời gian đại học và cao học ở Mỹ không phải trả bất kỳ khoản tiền học phí nào, nhờ vào thành tích lao động trí óc cần cù. Năm học lớp 12, Đức đoạt giải nhất một kỳ thi khoa học cấp tiểu bang, mang lại cho cậu học trò nghèo học bổng toàn phần cho suốt 4 năm học ở khoa vật lý trường đại học Bắc Iowa. Tốt nghiệp đại học, anh đi thẳng vào chương trình tiến sĩ chuyên ngành vật lý nguyên tử, và trong suốt thời gian cao học, anh liên tục nhận được các nguồn học bổng dành cho nghiên cứu sinh. Còn các khoản sinh hoạt phí khác anh trang trải từ thu nhập làm trợ giảng cho các vị giáo sư.
 
Tiến sĩ Đức cho biết những điều kiện học tập có được ở Mỹ đã khuyến khích ông thêm say mê học tập, nên ông đã không dừng lại ở tấm bằng đại học như dự định ban đầu:
'Mình đi học ráng học cho lẹ, lấy thiệt nhiều lớp để mau ra trường lấy bằng đi làm kiếm tiền gửi về Việt Nam phụ gia đình. Nhưng tới lúc học gần xong đại học, tôi lại thấy sức mình vẫn còn đi học tiếp được. Cho nên năm cuối đại học, tôi lại nộp đơn xin vào cao học. Tôi thấy vấn đề học hành không khó lắm. Nếu mình chịu khó thì chuyện gì cũng vượt qua được hết. Mỹ là một nước tự do và có cơ hội để mọi người, ai có chí, thì có thể làm nên. Tôi nghĩ nếu không qua Mỹ mà còn ở Việt Nam thì giờ này chắc tôi cũng còn đạp xích lô, không có cơ hội để phát triển thành tài. Nghĩa là phải có cơ hội nào đó đưa đến cho người ta có dịp để phát triển tài năng. Đối với tôi, cơ hội đưa đến là được qua Mỹ để rồi được phát triển đầu óc. Ở Mỹ này tôi thấy nếu mình chịu khó học sẽ có cơ hội đưa cuộc sống mình đi lên. Còn ở Việt Nam, dù cũng có, nhưng cơ hội không đồng đều.'
 
Scientists at Los Alamos National Laboratory study nuclear explosions by using 3-D simulations
Ai có ngờ một nhà khoa học đang làm việc cho một phòng thí nghiệm nguyên tử nổi tiếng ở Mỹ xuất thân là một người đạp xích lô ở bến xe Tuy Hòa. Điều kỳ diệu ấy đã xảy ra đối với Tiến sĩ Võ Tá Đức thì cũng có thể xảy ra với các bạn, nhất là các bạn trẻ nghèo khó tại Việt Nam, nếu các bạn quyết tâm phấn đấu, cần cù chịu khó học tập để thay đổi số phận của mình.
Tiến sĩ Đức:'Một thông điệp tôi muốn nói với các bạn trẻ ở Việt Nam, nhất là các bạn nghèo, rằng nếu có ý chí sẽ vượt qua được những khó khăn. Nếu các bạn chịu khó đặt một mục đích nào đó cho tương lai, cho cuộc sống của mình và ráng sống theo mục đích đó, thì sẽ thành công.'
Cùng với thông điệp của tiến sĩ Đức, Tạp chí Thanh Niên xin chúc các bạn thành công và luôn sẵn sàng giới thiệu câu chuyện thành công của các bạn với quý thính giả của đài VOA ở khắp nơi trên thế giới.
 
 
 
 
 
 
 
 
 


__._,_.___












__,_._,___







--
NGUYỄN TẤN QUYỀN
0913 710 486