Trang chủ

DANH MUC


Muc luc

Giới thiệu
Tin tuc_Thoi su
Họp mặt 30 nam
. Tin tức.Google
Thể thao
Google
Amazon
Yahoo
Facebook
Youtube
Skype Me™!

Liên lạc với chúng tôi

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

Fwd: Ông Vũ Huy Hoàng và thất bại của mục tiêu công nghiệp hoá

---------- Forwarded message ----------
From: Tran Huutoan <huutoan66@gmail.com>
Date: Sun, 14 Aug 2016 15:11:07 +0700
Subject: Re: Ông Vũ Huy Hoàng và thất bại của mục tiêu công nghiệp hoá
To: Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com>
Cc: Nguyen Ngoc chuong <nguyen.ngocchuong@rocketmail.com>,
HUYNHSONTUNG VN <huynhsontung@yahoo.com>, nguyen van trieu
<trieunguyenvan@gmail.com>, Dung Ha <hadung78@gmail.com>, Ho Viet
Thanh <hvthanh090@gmail.com>

Ông Vũ Huy Hoàng và thất bại của mục tiêu công nghiệp hoá
Chia sẻ 196
Dân trí Trong báo cáo đánh giá cuối nhiệm kỳ, Quốc hội khoá XIII đã
thừa nhận, nhiều mục tiêu của Công nghiệp hoá, hiện đại hoá (CNH HĐH)
đất nước vào năm 2020 cơ bản là không đạt được. Ông Vũ Huy Hoàng, cựu
Bộ trưởng Công Thương có trách nhiệm gì không trong thất bại có tính
chiến lược này?
>> Thêm một vụ bê bối nhân sự có trách nhiệm của ông Vũ Huy Hoàng
>> Ông Vũ Huy Hoàng và "mỏ vàng" có lắm vấn đề nhân sự
>> "Ông Vũ Huy Hoàng đề xuất khen thưởng Anh hùng lao động cho PVC"
Những bê bối cuối nhiệm kỳ khiến người ta phải nhìn lại vai trò điều
hành ngành Công Thương của cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng
Có thành tích nhất định nhưng ...
Trong 2 nhiệm kỳ liên tiếp của mình, cựu Bộ trưởng Công Thương Vũ Huy
Hoàng không phải là không có những thành tích nhất định. Việc Việt Nam
ký được hàng loạt Hiệp định Thương mại tự do (FTA) quan trọng, giúp
Việt Nam ngày càng hội nhập sâu rộng vào nền kinh tế thế giới như FTA
với Hàn Quốc, EU...và đặc biệt là Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình
Dương (TPP) có vai trò khá lớn của Bộ Công Thương và là người đứng đầu
ngành, công bằng mà nói, ông Vũ Huy Hoàng cũng vai trò nhất định trong
việc chỉ đạo.
Cũng trong 2 nhiệm kỳ qua, một số chuyển biến của ngành Công Thương
cũng đáng được ghi nhận như xuất khẩu tăng trưởng mạnh về kim ngạch,
có sự chuyển dịch nhất định về cơ cấu xuất khẩu, tỷ lệ mặt hàng xuất
khẩu qua chế biến có tăng lên.
Tuy nhiên, ngoài những kết quả, chuyển biến trên, nhìn lại ngành Công
Thương gần 10 năm, thời kỳ ông Vũ Huy Hoàng làm Bộ trưởng, sự kém cỏi,
lạc hậu ở nhiều ngành, nhiều lĩnh vực, đặc biệt ở các ngành công
nghiệp nặng, cơ khí chế tạo...cho thấy, sự yếu kém công tác quản lý
của ngành mà ông Hoàng cũng phải chịu trách nhiệm nhất định.
Mặc dù PVC thời ông Trịnh Xuân Thanh làm Chủ tịch bị thua lỗ nghiêm
trọng nhưng cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng đã ký đề xuất phong tặng danh
hiệu "Anh hùng lao động thời kỳ đổi mới" cho doanh nghiệp này
Sự thất bại của các ngành công nghiệp "mũi nhọn"
Sự thất bại của việc đạt được các mục tiêu chiến lược của quá trình
CNH HĐH đất nước dược xác định vào năm 2020, cho dù có nhiều lý do
ngay từ cách đặt ra mục tiêu, rồi đến qúa trình tổ chức thực hiện,
nhưng cũng có vai trò nhất định ở ngành Công Thương với vị trí là
ngành nắm giữ, quản lý các ngành công nghiệp then chốt: Điện lực, Dầu
khí, Công nghiệp nặng, Công nghiệp nhẹ, Cơ khí...khi các ngành này
cũng không đạt các mục tiêu CNH và HĐH.
Trong 10 năm qua, Tổ công tác Chiến lược công nghiệp hoá của Việt Nam,
trong đó có các thành viên chủ chốt là lãnh đạo Bộ Công Thương vẫn
luôn loay hoay với danh sách các ngành công nghiệp mũi nhọn của Việt
Nam. Ban đầu, Tổ này đưa ra tới 12 ngành mũi nhọn: Điện tử, ôtô, xe
gắn máy, đóng tàu, chế biến thực phẩm, thép, hoá dầu, giày da và may
mặc, phần mềm, thiết bị hạ tầng thân thiện với môi trường sinh thái,
thiết bị máy móc cỡ nặng và máy nông nghiệp. Đi kèm là danh sách các
ngành công nghiệp phụ trợ như sản xuất linh kiện, động cơ, khung xe,
thân máy, bo mạch in...
Nhưng sau này, vào tháng 3/2012, danh sách trên còn có 5 ngành để đầu
tư trọng điểm, tránh dàn trải.
Tuy nhiên từ 2004 đến nay tranh cãi hình như vẫn đang tiếp diễn. Năm
2007 (ngày 23/4/2007) Thủ tướng Chính phủ đã có Quyết định số
55/2007/QĐ-TTg phê duyệt Danh mục các ngành công nghiệp ưu tiên, ngành
công nghiệp mũi nhọn giai đoạn 2007-2010, tầm nhìn đến năm 2020 và một
số chính sách khuyến khích phát triển.
Theo đó, cả nước chỉ có 3 ngành công nghiệp mũi nhọn là cơ khí chế tạo
(ôtô, đóng tàu, thiết bị toàn bộ, máy nông nghiệp, cơ điện tử); thiết
bị điện tử, viễn thông và công nghệ thông tin; sản phẩm từ công nghệ
mới (năng lượng mới, năng lượng tái tạo, công nghiệp phần mềm, nội
dung số). Các ngành công nghiệp nói trên được ưu tiên bố trí đủ nhu
cầu về đất khi đầu tư, được hỗ trợ xúc tiến thương mại...
Nhưng từ đó đến nay 3 ngành công nghiệp mũi nhọn phát triển rất chậm
và chưa có biểu hiện sẽ trở thành động lực để dẫn dắt các ngành kinh
tế khác. Thậm chí những ngành như cơ khí, điện tử còn thiếu nền tảng
cơ bản với công nghiệp hỗ trợ kém phát triển.
Sau gần 5 năm kể từ khi Quyết định trên được ban hành, cơ bản Việt Nam
vẫn đang loay hoay với công việc lựa chọn các ngành công nghiệp mũi
nhọn. Cho đến nay, có thể nói ngoài một số ngành như dệt may, sản xuất
xe máy, phần lớn các ngành công nghiệp đều èo uột. Hầu hết các ngành
công nghiệp đều không có thiết kế riêng, không nhận được chuyển giao
công nghệ, công nghiệp hỗ trợ thiếu và yếu, trình độ người lao động
yếu và thiếu...
Có lúc người ta muốn đưa công nghiệp ôtô là ngành mũi nhọn bởi ngành
này nếu phát triển được sẽ thúc đẩy các ngành khác: điện tử (chiếm
khoảng 30% giá trị/sản phẩm ô tô), công nghệ vật liệu, chế tạo
máy...Nhưng cho đến nay, cơ bản ngành này cũng thất bại. Ngành công
nghiệp điện tử cũng tương tự, các DN vẫn chủ yếu nhập linh kiện về lắp
ráp, chỉ sử dụng nhân công giá rẻ, ưu đãi về đất đai hạ tầng và thuế,
không có sản phẩm riêng, định hướng phát triển đến nay vẫn chưa thấy.
Công nghiệp chế tạo máy nông nghiệp cũng vậy có rất ít các cơ sở sản
xuất đúng nghĩa, chủ yếu nhập linh kiện từ Trung Quốc, Hàn Quốc... về
lắp ráp, công nghiệp hỗ trợ nghèo nàn và giản đơn.
Tất cả những điều này dẫn đến hiện trạng một ngành công nghiệp lạc
hậu, trì trệ, kém sức cạnh tranh, khiến tỷ lệ nhập siêu rất cao và
không thể đảm bảo đạt các mục tiêu về công nghiệp hoá.
Trong nhiệm kỳ của mình, cựu Bộ trưởng Công Thương Vũ Huy Hoàng liên
lục phải trả lời chất vấn trên Quốc hội về nhiều yếu kém trong quản lý
ngành
Vai trò của Cựu Bộ trưởng Công Thương
Một chuyên gia Nhật Bản- Giáo sư Kennichi ONO, chuyên gia tư vấn cho
nhiều dự án phát triển công nghiệp ở Việt Nam cũng đã nhận xét rằng,
từ khi ông đến Việt Nam làm việc đến nay hơn 10 năm, người ta vẫn cứ
loay hoay tìm kiếm các ngành công nghiệp mũi nhọn. "Và như vậy, làm
sao có thể thực hiện được một chiến lược công nghiệp hoá?", ông nói ở
một hội thảo.
Là một Bộ nắm giữ hầu hết các ngành công nghiệp quan trọng nhất, không
thể không nói đến vai trò của Bộ Công Thương trong việc tư vấn, đề
xuất với Chính phủ, trong việc triển khai các chính sách thúc đẩy,
phát triển các ngành công nghiệp để thực hiện các mục tiêu công nghiệp
hoá. Sự yếu kém của nhiều ngành công nghiệp lớn như vậy, là có trách
nhiệm của Bộ Công Thương nói chung và cựu Bộ trưởng Bộ này, ông Vũ Huy
Hoàng, với vai trò người đứng đầu ngành nói riêng. Tại nhiều phiên họp
chất vấn của các đại biểu Quốc hội khoá XIII, nhiều đại biểu Quốc hội
đã liên tục chất vấn ông Vũ Huy Hoàng về những yếu kém trong quản lý
ngành, trong đó, có sự kém cỏi trong điều hành, chỉ đạo phát triển
nhiều lĩnh vực công nghiệp.
Trao đổi với Dân trí, Đại biểu Quốc hội Nguyễn Sỹ Cương, Phó chủ nhiệm
Uỷ ban đối ngoại của Quốc hội cho rằng, trong 2 nhiệm kỳ làm Bộ trưởng
Công Thương của mình, ông Vũ Huy Hoàng không thể hiện được vai trò
lãnh đạo, chỉ đạo tốt trong thực hiện các chính sách, chiến lược phát
triển công nghiệp. "Về cơ bản, nhìn đâu cũng thấy những yếu kém, nhiều
lĩnh vực lạc hậu, tụt hậu thì làm sao đạt được mục tiêu CNH?", ông
nói.
Trong nhiệm kỳ cuối của cựu Bộ trưởng Công Thương Vũ Huy Hoàng, dễ
nhận thấy, có hàng loạt dự án công nghiệp qui mô lớn, có vốn đầu tư từ
hàng ngàn đến hàng chục ngàn tỷ đồng lâm vào tình trạng khó khăn, thậm
chí nhiều dự án trong tình trạng thua lỗ, đắp chiếu, phá sản...: Dự án
đầu tư mở rộng nhà máy Gang thép Thái Nguyên-Giai đoạn II, Nhà máy Đạm
Binh Bình, Nhà máy Xơ sợi Đình Vũ, một loạt nhà máy sản xuất nhiên
liệu Ethanol...
Những dự án, công trình này đều là những dự án công nghiệp rất quan
trọng, vốn đầu tư rất lớn nhưng thua lỗ, trì trệ làm mất đi một nguồn
lực to lớn cho phát triển công nghiệp ở Việt Nam, làm giảm sức cạnh
tranh của ngành công nghiệp nói chung và của cả nền kinh tế.
Một chuyến công tác Châu Âu, tranh thủ ra sân golf của ông Vũ Huy
Hoàng với nhiều cán bộ thân tín của ông
Nhưng điều tệ hại hơn, là người đứng đầu ngành Công Thương, trong thời
gian làm Bộ trưởng, nhất là ở nhiệm kỳ cuối, cựu Bộ trưởng Công Thương
đã có những dấu hiệu bất minh khi để con cái, người thân tín của mình,
người năng lực yếu kém...được sắp xếp, bổ nhiệm vào các doanh nghiệp
lớn thuộc Bộ hoặc vào một số vị trí quan trọng trong một số bộ phận
quản lý của Bộ này về chính sách phát triển công nghiệp. Ví dụ như
việc để con trai là Vũ Quang Hải về làm việc tại Sabeco (vị trí thành
viên Hội đồng quản trị, kiêm Phó Tổng giám đốc), ông Võ Thanh Hà, thư
ký về làm Chủ tịch Hội đồng quản trị Sabeco...
Một số người là lãnh đạo những doanh nghiệp có qui mô lớn như Trịnh
Xuân Thanh (cựu Chủ tịch Tổng công ty Cổ phần xây lắp Dầu khí) gây
thua lỗ lớn thì được sắp xếp về bộ, liên tục được bổ nhiệm, thăng tiến
qua nhiều chức vụ khác nhau. Gần đây báo chí lại nêu thêm việc ông Vũ
Đình Duy, cựu Tổng giám đốc Công ty CP Hóa dầu và Xơ sợi Dầu khí
PVTex- một doanh nghiệp cũng thua lỗ hàng ngàn tỷ đồng, được sắp xếp
về làm lãnh đạo Cục An toàn kỹ thuật công nghiệp rồi lại điều đi Tập
đoàn Hoá chất, một đơn vị lớn trực thuộc Bộ Công Thương....
Mục tiêu Việt Nam phấn đấu đến năm 2020 là cơ bản trở thành nước công
nghiệp với giá trị công nghiệp chiếm khoảng 40-41% tỷ trọng trong GDP,
giá trị sản phẩm công nghiệp chế tạo chiếm khoảng 40% trong tổng giá
trị sản xuất công nghiệp cho đến nay, được nhiều đại biểu Quốc hội cho
rằng không thể đạt được.
Nhìn vào cung cách quản lý, điều hành, nhất là công tác quản lý nhân
sự của một nhà lãnh đạo như vậy, ngành Công Thương làm sao có thể đảm
nhiệm tốt vai trò là một trong những cơ quan đầu mối, có trách nhiệm
cao nhất thực hiện các nhiệm vụ cho chiến lược CNH, HĐH đất nước. Sự
thất bại thấy rõ của chiến lược CNH HĐH đất nước, có thể nói, tuy có
nhiều nguyên nhân lớn khác: Sự lựa chọn sai lầm, duy ý chí về chiến
lược, sự phối hợp, tổ chức không tốt giữa các Bộ, ngành, nhưng chắc
chắn, nó có phần trách nhiệm không nhỏ của Bộ Công Thương và đặc biệt
là của cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng.
Mạnh Quân
Tag :Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng, bộ trưởng Công Thương, mặt hàng xuất
khẩu, Công nghiệp nặng, Vũ Huy Hoàng

On 8/14/16, Tran Huutoan <huutoan66@gmail.com> wrote:
> Phạm Duy Nghĩa: Không phải là vua thì muốn làm gì cũng được!
> 14/08/2016 13:44 GMT+7
> Những câu chuyện thời sự nóng hổi như việc một quan chức có tên Trịnh
> Xuân Thanh mắc đầy khiếm khuyết trong quá trình công tác nhưng vẫn
> được cất nhắc tới vị trí phó chủ tịch tỉnh, hay dự án đầu tư nước
> ngoài mang tên Formosa để lại hàng loạt tác động nguy hại cho môi
> trường an sinh quốc gia đã được mổ xẻ, bàn luận ở nhiều góc độ.
>
> Nhưng phía sau hai câu chuyện mang tính hiện tượng này liệu có những
> vấn đề nào liên quan tới... lỗi hệ thống hay không? Việc giám sát lãnh
> đạo cơ quan nhà nước và quyền được biết, quyền làm chủ thực sự của
> người dân trong các vấn đề lớn liệu có đang gặp phải những trục trặc
> đâu đó không? Đó là những vấn đề đặt ra trong buổi trò chuyện với TS
> Luật học Phạm Duy Nghĩa.
>
>
> TS Phạm Duy Nghĩa: "Trong cách nói của quan chức hiện nay vẫn có thái
> độ xem người dân như người chưa trưởng thành"
>
>
> - Nhà báo Phan Đăng: Thưa Tiến sĩ Phạm Duy Nghĩa, tôi muốn bắt đầu câu
> chuyện với bối cảnh xã hội phong kiến - xã hội "vua bảo chết, thần
> không thể không chết" ngày xưa. Trong một xã hội - một cơ chế như vậy,
> có lẽ không ai đặt ra vấn đề phải giám sát tư tưởng, hành động của
> vua, ông nhỉ?
>
> - Tiến sĩ Phạm Duy Nghĩa: Quả thật, quyền lực của nhà vua trong chế độ
> quân chủ là tuyệt đối và rất khó giám sát. Tuy nhiên, nếu anh đọc sử
> Việt Nam sẽ thấy người làm vua cũng không có nghĩa là có thể làm tất
> cả những điều mình muốn, quyền lực thực tế của nhà vua cũng bị giới
> hạn.
>
> Ví dụ khi vua Tự Đức băng hà, người kế vị là Dục Đức được cho là đã tự
> ý sửa chữa, né tránh đọc di chúc của vua cha, và thế là hoàng tộc họp
> lại, quyết định nhà vua phải chết.
>
> Một nhà nghiên cứu ở Hồng Công sau khi khảo sát xã hội Khổng giáo ở
> Trung Quốc, Nhật Bản và Việt Nam đã đưa ra kết luận là phương Đông có
> những thiết chế tựa như kiểm soát quyền lực, ràng buộc nhà vua. Vua
> phải học làm vua, có thầy dạy làm vua, vua phải chịu trách nhiệm trước
> tiền nhân, vua cũng phải có đạo lý mẫu mực của người làm con.
>
> Và nếu anh nhìn vào cuối triều Tự Đức, anh sẽ thấy ngay cả khi nhà vua
> muốn cải cách cũng phải tham khảo ý kiến của quan các tỉnh, những giai
> tầng tinh hoa trong triều đình, xã hội thời đó.
>
> Như thế, xét cả về mặt chính trị, kinh tế, đạo lý và thực tiễn thì
> quyền lực nhà vua vẫn có thể bị giới hạn. Anh nhìn sang phương Tây sẽ
> thấy sự giới hạn còn rõ hơn, ví dụ các đô thị tự quản, giới thương
> nhân giàu có giành được quyền lực, nhà vua Anh và nhiều vị vua châu Âu
> đã phải vay nợ của giới tư nhân, và nhà vua cũng bị ràng buộc bởi
> những khế ước của thành phố, thị dân cho vua vay. Khi ngân khố thâm
> thủng không thể nói quyền lực của vua là tuyệt đối.
>
> - Những giới hạn, những ràng buộc là có, nhưng rõ ràng nó không xuất
> hiện như một nhu cầu lớn, dữ dội, mang tính quyết định. Tôi muốn hỏi
> ông là trong xã hội phương Đông chúng ta, khi nào những sự giới hạn,
> ràng buộc, giám sát này mới xuất hiện như một nhu cầu thật sự dữ dội?
>
> - Phải đồng ý với anh một điểm là trong xã hội phong kiến phương Đông
> và Việt Nam thì nhà nước tự cho mình trách nhiệm dẫn dắt xã hội, và
> những vua chúa, quan lại tự cho mình là cha mẹ của dân. Thái độ đó đến
> tận bây giờ vẫn còn nếu anh nghe kỹ phát biểu của giới lãnh đạo -
> những người vẫn dùng những từ mà cá nhân tôi cho là hơi trịch thượng,
> như "chăm sóc cho dân", "chăm lo cho dân".
>
> Nghĩa là trong cách nói này có thái độ coi dân như người chưa trưởng
> thành, thiếu hiểu biết, thế nên mới phải chăm sóc. Nho giáo dạy quan
> lại phải thương dân và góp phần tạo ra một đội ngũ quan chức có liêm
> sỉ, có khí tiết, nhưng đúng là không đủ sức để tạo ra một chính quyền
> phải biết tuân thủ ý chí nhân dân.
>
> Còn trở lại với câu hỏi của anh, khi nào nhu cầu giám sát quan chức
> thực sự xuất hiện thì tôi cho rằng nó diễn ra ở Trung Hoa vào khoảng
> những năm 20 của thế kỷ XX với quan niệm "thiên hạ vi công" của Tôn
> Trung Sơn. "Thiên hạ vi công" nghĩa là mọi thứ quyền lực dưới gầm trời
> này là của chung, chứ không phải "thiên hạ vi quân", nghĩa là "thiên
> hạ của vua" như trước nữa.
>
> Quan niệm này chịu ảnh hưởng bởi những tư tưởng dân chủ của nền cộng
> hoà có từ thời các thành quốc Hy Lạp cổ đại.
>
> - Ông vừa đề cập một ý rằng thời buổi bây giờ không nên nói tới việc
> "chăm sóc, chăm bẵm nhân dân", vì phân tích kỹ nó phảng phất một màu
> sắc trịch thượng, vậy phải dùng những từ ngữ như thế nào đây?
>
> - Theo tôi nên nói là phụng sự nhân dân, thậm chí tuân thủ nhân dân
> nữa. Ví dụ người dân chúng ta đã đưa ra những ý nguyện, thể hiện trong
> bản Hiến pháp 2013 và nhà nước cần phải tuân thủ ý nguyện đó.
>
> - Như vậy, nếu ở xã hội quân chủ ngày xưa, việc giám sát vua chúa quan
> lại là có nhưng rất hạn chế thì sang thời "thiên hạ vi công" mọi thứ
> đã khác hẳn rồi. Còn bây giờ, tôi muốn dẫn chứng một ví dụ cụ thể liên
> quan tới câu chuyện đau lòng của nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Hậu Giang -
> Trịnh Xuân Thanh. Câu hỏi đặt ra là, trong trường hợp cụ thể này chúng
> ta đã giám sát quan chức như thế nào mà lại để một nhân vật mắc hàng
> loạt khiếm khuyết trong quá trình công tác vẫn có thể liên tục leo cao
> như thế? Với góc nhìn của một nhà nghiên cứu luật pháp, ông có thể lý
> giải xem vấn đề nằm ở lỗi cá nhân - lỗi tập thể hay ở đâu?
>
> - Trước hết phải cảm ơn báo chí và những phương tiện truyền thông nhân
> dân đa dạng khác đã làm những chuyện mà trước kia vốn ít người biết
> thì nay nhiều người biết hơn, những chuyện mà trước kia người ta lâu
> lâu mới biết thì nay đã biết thường xuyên, cập nhật hơn. Nhưng nhìn
> vào mặt thể chế, qua những vụ việc này chúng ta thấy rằng cần xem cách
> vận hành để giúp dân chúng chọn được những người thực tài, thực đức,
> có liêm sỉ và khát vọng cống hiến vào hệ thống.
>
> - Về lý thuyết, khi ông Trịnh Xuân Thanh làm việc ở Bộ Công thương rồi
> tỉnh ủy Hậu Giang thì ở đây cũng có những cơ quan thanh tra, giám sát.
> Đảng cũng có ủy ban kiểm tra của Đảng. Như thế về lý thuyết, cách tổ
> chức hệ thống của chúng ta rất chặt chẽ, và với một hệ thống chặt chẽ
> như thế, thật khó để giới quan lại thực hiện những hành vi giả dối của
> mình...
>
> - Về chữ nghĩa, trên báo chí thời nay hay có trào lưu sử dụng lại ngôn
> ngữ của thời thực dân và kể cả phong kiến. Dùng chữ tùy nhà báo, nhưng
> tôi phải nói, trên thực tế chúng ta không còn hệ thống quan lại nữa,
> bởi để làm quan ngày xưa thường phải trải qua hệ thống thi cử cạnh
> tranh rất cao và cũng rất bình đẳng. Con nhà nghèo nếu học giỏi, có
> thực tài vẫn có thể đỗ đạt làm quan, thường bắt đầu bằng một chức quan
> nhỏ như tri huyện.
>
> Bây giờ để làm chủ tịch huyện, người ta đâu có phải trải qua những kỳ
> thi khốc liệt, minh bạch và cạnh tranh nữa đâu. Càng khó để con nhà
> nghèo, không có quan hệ nâng đỡ đáng kể gì có thể dễ dàng đứng đầu một
> huyện.
>
> Tóm lại, khi đã dùng chữ của ngày xưa thì cũng phải thấy xấu hổ rằng
> mình chỉ vay cái sự khệnh khạng quyền uy của một thời mà nó trao cho
> ông quan thôi, chứ thực sự con đường để ông ấy làm quan thì mình ít
> nghiên cứu.
>
> Đấy là chuyện "quan", còn chuyện "lại", hay công vụ cũng là một khái
> niệm mà bây giờ ta chưa hiểu rõ. Người làm quan là làm chính trị, tức
> là làm cho mọi sự trở nên ngay ngắn, thông qua các chính sách làm
> quan. Còn "lại" thuần túy là chức vụ trong nền công vụ, thực thi công
> việc mà ông quan giao cho. Nói thế để thấy thể chế ngày xưa, mặc dù
> chưa thật rõ, nhưng cũng có những nguyên lý trong phân công của nó.
>
> Bây giờ trả lời anh, rằng thể chế hiện nay thiết kế như thế nào mà lại
> khó giám sát, phải nói là vấn đề anh đặt ra chỉ đúng một phần thôi,
> bởi trong hệ thống của chúng ta cũng có giám sát, cạnh tranh nội bộ
> chứ. Để có được một chức vụ trong hệ thống của chúng ta, người ta chắc
> cũng phải ganh đua ghê gớm trong nội bộ.
>
> Cuộc đua đòi hỏi những kỹ năng, kỹ xảo để nhận diện cơ hội, nhận diện
> đối thủ, cạnh tranh để giành uy thế, để trở nên nổi bật, và cuối cùng
> là giành phiếu của những người có quyền ủng hộ. Làm chính trị chắc ở
> phương Đông hay phương Tây cũng đều như thế. Và tôi nghĩ trong cuộc
> cạnh tranh đó, các ứng cử viên tất yếu sẽ giám sát nhau.
>
> Rồi đến vòng ngoài, cũng có khá nhiều cách giám sát, như báo chí, như
> người dân. Rồi Đảng cũng có hệ thống giám sát về kỷ luật Đảng, về nhân
> sự của Đảng, Chính phủ cũng có hệ thống giám sát của thanh tra, nội
> vụ...
>
> Như vậy, có một hệ thống giám sát cốt lõi bên trong và cả các tổ chức
> xã hội bên ngoài, và chắc hệ thống đó cũng hoạt động với hiệu quả nhất
> định, vì như thế hệ thống mới tồn tại được. Cái gì tồn tại được thường
> phải có lý riêng của nó. Tuy nhiên, những vụ việc như của ông Trịnh
> Xuân Thanh cho thấy hệ thống của chúng ta cần phải được điều chỉnh, có
> những phần nên duy trì, song có những phần cần thay đổi.
>
> - Sự thay đổi nằm ở đâu, thưa ông?
>
> XEM TIẾP TẠI ĐÂY >>>
>
>
> Theo Phan Đăng(An ninh Thế giới Cuối tháng)
>
>
> Tags: Chính sách thu hút nhân tàitiến sĩPhạm Duy Nghĩabàn tròn thu
> hút nhân tài
> Debug: ADS tracking link http://vietnamnet.vn/giao-duc-khoa-hoc
>
> FacebookgoogleBình luậnThích012345
> Gửi bình luậnĐăng nhập nhanh bằng tài khoản
> Dùng tài khoản FMS-IDCần nhập đầy đủ Tên đăng nhậpCần nhập đầy đủ Mật
> khẩuSai Tên đăng nhập hoặc Mật khẩuĐăng nhậpLưu thông tin đăng nhập
> Quên mật khẩu?
> Gửi lại mã xác nhận
> Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay.Nhập thông tin người dùng
> Cần nhập đầy đủ EmailCần nhập đầy đủ Tên hiển thịGửi bình luậnĐóng
> Đăng nhậpDùng tài khoản FMS-IDCần nhập đầy đủ Tên đăng nhậpCần nhập
> đầy đủ Mật khẩuSai Tên đăng nhập hoặc Mật khẩuĐăng nhậpLưu thông tin
> đăng nhập
> Quên mật khẩu?
> Gửi lại mã xác nhận
> Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay.
> Bình luận (0)
> Mới nhấtThích nhất
> Tài khoản FMS-ID: &nbsp; | Thoát
>
>
> On 8/13/16, Quyen nguyen tan <tanquyen9@gmail.com> wrote:
>> 16 biểu đồ cho thấy Mỹ là quốc gia đáng kinh ngạc nhất thế giới
>>
>> 05/07/2016 05:27:54
>>
>> Trải qua 240 năm kể từ ngày độc lập đầu tiên, nước Mỹ đã chứng tỏ sự đi
>> lên
>> đầy kinh ngạc.
>>
>> Ngày 4/7, nước Mỹ kỷ niệm tròn 240 năm ngày thông qua Tuyên ngôn Độc lập
>> (4/7/1776 - 4/7/2016). Để chào mừng Ngày Độc lập của nước Mỹ, trang
>> Business Insider đã xây dựng 16 biểu đồ để thấy rằng Mỹ là quốc gia đáng
>> kinh ngạc nhất thế giới.
>>
>> Theo tỷ giá hối đoái hiện tại, Mỹ đang là nền kinh tế lớn nhất thế giới
>> tính theo tổng sản phẩm quốc nội GDP.
>>
>> Mặc dù bị ảnh hưởng nặng nề bởi cuộc khủng hoảng tài chính và cuộc Đại
>> suy
>> thoái, nền kinh tế Mỹ đã thể hiện tốt hơn trong nhiều năm với số người
>> lao
>> động có việc làm ngày càng tăng cao.
>>
>>
>> Nước Mỹ sở hữu 2 sàn chứng khoán lớn nhất thế giới tính theo vốn hóa thị
>> trường là Sàn Giao dịch chứng khoán New York (NYSE) và Sàn Giao dịch điện
>> tử Nasdaq. Tổng vốn hóa thị trường của NYSE và Nasdaq lớn hơn so với vốn
>> hóa của 8 sàn chứng khoán xếp sau cộng lại.
>>
>> Mỹ cũng là "ngôi nhà" của 53 công ty trong số 100 công ty lớn nhất thế
>> giới
>> theo bảng xếp hạng năm 2015 của công ty kiểm toán quốc tế PwC.
>>
>> Trong 7 công ty lớn nhất thế giới theo giá trị vốn hóa thị trường, có đến
>> 5
>> công ty thuộc nước Mỹ là Apple, Google, Berkshire Hathaway, Exxon Mobil,
>> Microsoft và Johnson.
>>
>> Nền kinh tế Mỹ lớn đến mức, các bang của quốc gia này có tỷ lệ GDP tương
>> đương với một nền kinh tế lớn của thế giới.
>>
>> Trung tâm nghiên cứu Pew Research Center đã đưa ra một bài nghiên cứu cho
>> thấy thái độ của người dân đến từ 39 quốc gia khác nhau đối với nước Mỹ.
>> Hầu hết người dân trên thế giới có thiện cảm cao với nước Mỹ. Tất nhiên
>> cũng có những ngoại lệ. Việt Nam nằm trong Top đầu bảng xếp hạng với vị
>> trí
>> thứ 10 và 65% người khảo sát có thiện cảm với Mỹ.
>>
>> Theo xếp hạng của Alexa, 3 trang web lớn nhất thế giới là Google.com,
>> Youtube.com và Facebook.com đều thuộc nước Mỹ trong đó 7 website của nước
>> này lọt Top 10 trang web lớn nhất thế giới.
>>
>> Người Mỹ thích xây những ngôi nhà lớn, và người dân nước này đang xây
>> dựng
>> những ngôi nhà ngày một lớn hơn trong nhiều thập kỷ.
>>
>> Người Mỹ đạt giải Nobel nhiều nhất thế giới.
>>
>> Mỹ cũng sở hữu hầu hết các huy chương vàng Olympic.
>>
>> 9 trong số 10 bộ phim có doanh thu cao nhất mọi thời đại là phim Mỹ.
>>
>> Và 9 trong số 15 nghệ sỹ có sản phẩm nghệ thuật bán chạy nhất mọi thời
>> đại
>> là người Mỹ.
>>
>> Mỹ là quốc gia đa sắc tộc và có số người nhập cư nhiều nhất thế giới.
>> Trong
>> năm 2015, đa số trẻ em Mỹ đều không phải là người da trắng.
>>
>> Chỉ riêng thành phố New York đã có một sự đa dạng rất lớn về ngôn ngữ.
>> Dưới
>> đây là những ngôn ngữ được dùng nhiều nhất ngoài tiếng Anh và tiếng Tây
>> Ban
>> Nha tại thành phố này.
>>
>>
>> Mỹ có dân số trẻ hơn so với hầu hết các nước thuộc tổ chức Tổ chức Hợp
>> tác
>> và Phát triển kinh tế (OECD) khác. Nước Mỹ có nhân khẩu học tốt hơn so
>> với
>> hầu hết các nước phát triển trên thế giới.
>>
>> *Vietnamfinance*
>>
>